top of page

Cảm nhận lần đầu tiên bước chân vào Sài Gòn

Updated: Sep 28, 2021

Lần đầu tui vô Sài Gòn là năm cấp 3, năm đó 2017 thì phải, tui nhớ cái ngày chuẩn bị được vô Sài Gòn nó còn vui hơn cả tết nữa cơ. Cảm giác vui lắm, có xen nỗi lo và sự hoài nghi. Lo vì đây là lần đầu tui vô Sài Gòn, là lần đầu tiên của con bé 17 tuổi, trưởng thành chững chạc thì chưa được gọi là trưởng thành có được mỗi cái lì với gan to thôi.


Hồi đó đang dịp nghỉ hè với lý do đơn giản là xuống học khóa học 1 ngày của Idol vì chương trình đó là chương trình cuối của Idol từ Hà Nội lặn lội vô Sài Gòn dạy nên tìm mọi cách để đi đến khóa học đó. Ước mong đơn giản là gặp được Idol ngoài đời thực, gặp online học online cũng nhiều nên thực sự lúc đó chỉ muốn được hòa mình vào không khí chung của lớp học thôi. Và mục tiêu duy nhất của tui hồi đó là có mặt tại Sài Gòn tham gia học và gặp Idol, còn hành trình thì nó gian nan vô cùng.


Chả quen ai trên Sài Gòn, đang là học sinh cũng chẳng có tiền, không có một cái gì gọi là có thể hỗ trợ tui được hết trơn. Thế là đành tự bản thân mình dựa vào chính mình thôi, bất chấp tui trình bày kế hoạch cho bố mẹ từ A-Z và mừng thay là nhận được sự tin tưởng của bố tui còn mẹ tui có chút hoài nghi và lo lắng...


- Đố các bạn tui xin được bố bao nhiêu đấy?


Sự thật Papa đưa cho tui số tiền nhiều hơn tui nghĩ ban đầu, đó là con số 1.000.000 vnđ. Trời ơi! Lúc đó hạnh phúc hết biết nói nên lời luôn, số tiền bố mẹ tui dành dụm từ việc bán từng bao cafe chứ ít đâu. Nên phải biết trân trọng, thế là xong vấn đề đầu tiên.


- Giờ sao ta?


Không quen biết ai trên đó hết trơn, tui tiếp tục tự mò mẫn trong niềm hy vọng. Lúc đó cái điện thoại cùi bắp 700k cảm ứng hồi đó tra được google là niềm hy vọng cuối cùng và duy nhất của tui, tự tìm chuyến xe đi đi về về, tự tra bảng giá xe grap để xuống không bị lừa vì nghe bảo Sài Gòn nhiều cám dỗ, chặt chém nên cũng đề phòng trước mà đề phòng là vậy. Tới cuối cùng thì tui cũng bị hớ, ai ngô ngê như tui hơm, bài học cho sự non nớt của bản thân. Tui tính không bằng người khác tính. 😄😄😄


Tui đã dò google map từ Bến Xe Miền Đông tới chỗ học cách 4km, giá xe chạy dao động 30.000 vnđ -50.000 vnđ. Cuối cùng biết sao hơm điện thoại không đủ bộ nhớ để tải app Grap thế là chấp nhập bị hớ. Có 1 chú qua thuyết phục với vẻ chắc chắn đã dập tắt sự nghi ngờ của bản thân, chấp nhận đi chuyến xe với giá 80 ngàn đồng.


Chú bảo: - Tới đó xa lắm con ơi, lên chú chở đi cho nhanh.

- Con hỏi xung quanh đi, ai cũng giá đó hết trơn.


Thiệt tình tui cũng có hỏi xung quanh thiệt, cũng tầm giá đó, có chút thắc mắc thoáng qua nhưng vẫn kệ lúc đó chỉ có một suy nghĩ duy nhất cứ tới được nơi muốn đến là được. Còn thêm một sự ngô ngê nữa là tui xin số điện thoại của chú và nhắn: "Chiều con học xong chú quay lại chở con ra lại Bến Xe Miền Đông nha". Biết là bị hớ nhưng lúc về cũng gọi chú ra đón bởi sự nhiệt tình của chú đó mà. Và một phần tui thấy lạ lẫm với một nơi mới mẻ hoàn toàn như Sài Gòn trong tâm trí, nên chọn giải pháp an toàn, tránh tiếp xúc với người lạ.

Lúc chiều học xong chú chở tui về, tui còn cho chú thêm 10 ngàn đồng tổng chuyến xe đi đi về về của tui là gần 200.000 vnđ. 😄


Lưu ý cho các bạn: Xài App Grap thì không tốn đến 200 ngàn đâu, tui nói để các bạn mới lên Sài Gòn lỡ có đọc được bài viết này thì thủ sẵn App Grap hay App di chuyển bất kỳ nha, để tiết kiệm được chi phí.


Thế là kết thúc 1 ngày của tui trên Sài Gòn và về tới nhà an toàn vào sáng hôm sau. Bao gồm tất cả chi phí đi lại ăn uống là 600 ngàn, tui còn dư 400 ngàn lận đấy, siêu chưa. Mà tiêu 600 ngàn trong 1 ngày thì có vẻ khá đắt nhỉ mà bù lại thì được thêm thứ khác.


Ủa rồi kể hoài suýt quên nhiệm vụ chính "cảm nhận lần đầu đặt chân lên Sài Gòn".


Tui nói ngắn gọn hén, được biết đến Sài Gòn là 1 trung tâm kinh tế lớn, phồn hoa, nhộn nhịp qua sách vở, báo đài, tivi... mà lên mới thấy đúng thật sự, đâu đâu cũng là nhà sát nhà, nhìn lề đường đâu cũng là kinh doanh buôn bán, giá cả ăn uống cũng khá cao, tui ăn tô phở có chút xíu mà 50 ngàn luôn đó. Cả thành phố sáng trưng ánh đèn, nhộn nhịp khi về đêm, đông đúc dòng người, dòng xe qua lại tấp nập.


Đôi chút xô bồ, nhộp nhịp, kẹt xe, nhịp sống nhanh có chút gì đó vội vã...


Thế mới thấm câu nói: "Đi một ngày đàng học một sàng khôn".


P/s: Tui tạm nói về Sài Gòn thế ha, hẹn bài viết về Sài Gòn trong dịp gần nhất.


Comments


Kết nối với mình tại đây!

Thanks for submitting!

© 2020 by Vi Thị Mới

bottom of page